Quả nhiên, cô vô cùng để ý chị của mình, chỉ một lá thư thôi, mà khiến
cô thay đổi nhiều như vậy, có lẽ, ở trong lòng của cô, không có ai có thể
thay thế được chị cô!
“Em đút anh ăn đi, anh không có sức!" Hắn đột nhiên bắt đầu giở thói vô
lại, nằm ở trên giường như đại gia đòi phục vụ.
"Cái gì? Tôi đút anh ăn?" Gạt người, nói mình không có hơi sức, là ai
vừa mới nhào vào ôm cô vậy?
"Không sai không sai, chính là em, nếu không phải em, người khác đút,
anh cũng sẽ không ăn! Nhanh lên một chút..., em muốn nhìn anh bệnh nặng
hơn sao? Hay là muốn nhìn anh đói chết?" Nhìn cô, khóe miệng hắn lộ ra
nụ cười gian manh.
"Hàn Đông Liệt, anh. . . . . ."
"A. . . . . ." Một tên con trai vô sỉ há to miệng, cố ý ngắt lời cô.