BÀ LỚN VỀ THĂM - Trang 100

Bà lớn Giang Cẩm Lai
Và hai thằng, thằng Cót với thằng Lót, hộ tống anh. Thấy anh ngước nhìn
tôi thì chúng nhe răng cười. Rồi tôi rời khỏi ban-công, xuống với anh. Anh
không chào tôi, không hé răng nói với tôi một lời, nhưng anh cầm tay tôi,
hai đứa ta băng ra đồng, bỏ cái phố huyện này lại đằng sau, hai con chó Cót
và Lót bám theo. Rồi anh nhặt gạch ném chúng nó. Chúng nó hét toáng lên,
bỏ chạy, chỉ còn lại hai đứa ta.

Người hầu từ cánh gà bên phải ra.
Bà lớn Giang Cẩm Lai
Bót, đưa ta về phòng. Chuẩn bị sổ sách, ta đọc cho mà ghi. Chuyển một tỉ
đô chứ ít đâu.

Người hầu đưa bà lớn vào trong. Cót và Lót nhảy tưng tưng ra.
Hai ông già
Con báo đen ngỏm rồi, con báo đen ngỏm rồi.

Cảnh ban-công được dẹp. Tiếng chuông chùa. Sân khấu lại trở về cảnh như
ở màn 1. Nhà ga vẫn như trước. Riêng bảng giờ tàu trên tường là mới
nguyên, lành lặn, cạnh đó là một áp-phích quảng cáo kem chống nắng, vẽ
hình một mặt trời vàng rực, với hàng chữ bay lượn: „Nắng có còn đọng trên
da em?” và một áp-phích với hàng chữ „Quy Lầy - Điểm đến của thế kỉ
21“. Vài chiếc cần cẩu ngất ngưởng trên phông sau và đây đó thấp thoáng
một hai mái nhà mới cất. Tiếng xình xịch, phì phì của một đoàn tàu tốc
hành băng qua. Trưởng ga giơ tay chào. Ông Yên từ phía sau ra, tay xách
va-li, đảo mắt nhìn quanh. Dân Quy Lầy lững thững tiến ra, như thể vô
tình. Ông Yên ngập ngừng, đứng lại.
Chủ tịch huyện
Chào bác Yên.

Tất cả
Xin chào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.