BA NGÀY Ở NƯỚC TÍ HON - Trang 59

- Cụ không nhìn thấy gì cơ ạ? - Xê-va tò mò hỏi. Cụ đưa cháu soi cho.

May ra cháu nhìn thấy.

- Làm sao mà cháu có thể nhìn thấy cái không thể thấy được kia chứ?

Không nhìn thấy được chỗ tận cùng đâu! Mới hôm qua ta vừa thấy ở cuối đại
lộ một số cực kỳ lớn và ta đã nghĩ: “Thôi, đến đây là hết. Không thể xa hơn
được nữa”. Ấy thế mà hôm nay soi viễn kính ta đã thấy đằng sau số kia lại có
một số lớn hơn số hôm qua!

- Nhưng số gì cơ ạ? - Ta-nhi-a thắc mắc.

- Làm sao mà giải thích ngay cho cháu được! Tốt nhất là cứ đi theo đại lộ

này và căng mắt ra mà nhìn, họa may thì hiểu được! Ừ, họa may thì hiểu
được!... - Nói xong ông già bẳn tính lại chúi mắt vào ống viễn kính.

Chúng tôi đi theo mé bên trái đại lộ. Bỗng nghe có tiếng hô:

- Tất cả xếp hàng theo thứ tự!

Xê-va vội hỏi:

- Tiếng hô tập thể dục buổi sáng hay sao ý nhỉ?

Các số đứng xếp hàng mé bên trái đại lộ bắt đầu điểm danh:

- Hai, ba, năm, bảy, mười một, mười ba...

Tiếng hô cứ xa dần, xa dần mãi.

- Theo thứ tự gì mà lại thế, mất trật tự thì có. - Ta-nhi-a nhận xét:

Song các số điểm danh đúng theo thứ tự xếp hàng của chúng:

2, 3, 5, 7, 11, 13, 17, 19, 23, 29, 31, 37, và cứ tiếp mãi.

Xê-va thắc mắc:

- Số gì mà điên thế nhỉ?

- Chính các cháu điên thì có! - Ông già Tí Hon nổi cáu. - Mà còn dốt nữa

ấy! Chẳng lẽ các cháu không đọc tấm biển ở đầu phố ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.