BA NGƯỜI KHÁC - Trang 29

rộng ra, chẳng mất gì. Mấy lỵ chịu khó bây giờ, bước hai sẽ được thong
thả.

Nghĩ thế tôi đi đén nhà trong thôn này tư Nhỡ. Diệc đứng dậy nói: “Anh
đừng…” rồi không nói thêm. Tôi cũng chẳng để ý, tôi bước ra ngõ.

Những cây dừa xanh bên ao kia tôi đã trông thấy từ chiều hôm trước,
những không biết đằng sau vườn dừa còn có nhà. Vào quá mép bờ nước,
trước mặt trải ra một con đường lát ba hàng gạch nghiêng, đi phía ngoài
không nhìn thấy. Hai bờ dậu, hàng dâu xanh mướt. Những cây dừa lửa mùa
này lúc líu chùm quả vàng xẫm. Trong kia, như trổ vào giữa luỹ tre, một
chiếc cổng tán buông kín khít giữa hai cột đực, trên nóc cổng tán lòng vòng
mấy hàng chông dây thép gai. Cái cổng ngõ chống cướp, chống càn của
thời nhiễu nhương vừa qua. Bên trong, ẩn một ngôi nhà ngói mái phủ trĩu
rêu ẩm xanh xẫm, hai đầu mái nhô đàu chuôi vồ ngất nghểu.

Đàn chó xông ra sủa râm ran. Nhưng không phải chó dữ, chỉ là mấy con
chó giữ nhà đánh tiếng. Một ông lão áo cánh năm thân nhuộm vỏ dà, bộ râu
dài đen mướt như tóc buông. Hai con mắt còn nhung nháu thế kia, tôi đoán
không thể lão đã lên ngôi cụ mà lão chỉ là người chơi nuôi râu. Ông ta cúi,
rút chốt nhấc cổng tán, suỵt đuổi những con vện, con vá lốc nhốc chạy quay
vsfo dưới nhà ngang.

- Mời anh đội vào chơi.

Trên một cánh cửa treo một tấm gỗ mộc ở giữa sơn đen một dòng chữ to:
Hutte censt ans * (Lều cô đơn trăm năm). Tôi đánh vần bập bõm, nhưng
không biết chữ nghĩa. Trong nhà đúng kiểu cách nhà phong lưu đông quê,
phản gỗ mít, giừng thờ hương án sơn then, đôi giải y môn màu koa hiên đã
úa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.