BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 693

- Nhân danh Chúa trời! Chạy đi, gọi lên, Porthos, Aramis, xin cấp cứu mau!
- Vô ích thôi! - Athos nói - Vô ích, với thứ thuốc độc con mụ ấy đổ vào,
không có thuốc giải độc đâu.
- Vâng, vâng, gọi cấp cứu, gọi cấp cứu? - Bà Bonacieux lẩm bẩm - cấp
cứu!
Rồi, thu hết sức lực, nàng ôm lấy đầu chàng trai trẻ, nhìn chàng một lát,
như thể tất cả linh hồn nàng đều thu vào đấy, và nghẹn ngào thét lên một
tiếng, áp môi mình vào môi chàng.
- Constance! Constance ơi! - D Artagnan thét lên.
Một hơi thở hắt ra từ miệng nàng Constance, lướt qua miệng D Artagnan.
Hơi thở ấy, chính là linh hồn trong trắng và trinh bạch và rất đỗi yêu
thương đang bay trở về trời.
D Artagnan chỉ còn ôm chặt một xác người trong tay.
Chàng trai trẻ thét lên một tiếng và ngã vật ra cạnh người yêu của mình
cũng tái nhợt đi và lạnh ngắt như nàng.
Porthos khóc, Aramis giơ nắm đấm lên trời. Athos làm dấu thánh.
Vừa lúc ấy một người đàn ông hiện ra ở trước cửa, hầu như cũng nhợt nhạt
như những người ở trong phòng, nhìn khắp xung quanh, thấy bà Bonacieux
đã chết, và D Artagnan đang ngất đi.
Người này xuất hiện đúng vào giây phút kinh hoàng tiếp theo những thảm
họa lớn.
- Nếu tôi không nhầm - Ông ta nói - đây là ông D Artagnan và các ông là
ba người bạn của ông ấy, các ông Aramis, Porthos và Aramis.
Mấy người nghe thấy nói đến tên mình ngạc nhiên nhìn người lạ mặt. Cả ba
đều hình như nhận ra ông ta.
- Thưa các vị - người mới đến nói - các vị cũng như tôi đều tìm kiếm một
con đàn bà mà - Ông ta mỉm một nụ cười ghê sợ - chắc nó đã qua đây, bởi
tôi thấy ở đây có một xác chết.
Cả ba người đều im không nói. Chỉ có tiếng nói và khuôn mặt là gợi họ nhớ
đến một người đã từng gặp, tuy nhiên lại không thể nhớ rõ đã gặp trong
trường hợp nào.
- Thưa các vị - người lạ tiếp tục - thôi thì vì các ông chẳng buồn nhận ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.