BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 112

Lời dạo đầu tiêu chuẩn.

Tình cảnh lúc này, có thể làm cho người ta dễ dàng đoán được hắn

muốn nói cái gì.

Nhưng người ta không có cách nào cự tuyệt.

Tạ Thanh gật đầu, hắn đi lên phía trước, gương mặt căng thẳng, cô hầu

như có thể nhìn ra hơi thở của hắn bất ổn rõ ràng.

Hắn tiến vào phòng không người, sau khi cô vào trong thì hắn đóng

cửa lại.

Quay đầu, hai người bốn mắt nhìn nhau. Tạ Thanh há miệng ra, cũng

không nói tới câu biết rõ còn cố hỏi "Chuyện gì?"

Đinh Nhất Phàm hít sâu, chuẩn bị tinh thần lâu như rượu ngon đậm đà

nhưng trái tim vẫn đập như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Lời tới bên miệng, hết lần này tới lần khác không thể khống chế nên

đành phải chuyển hướng: "Có chuyện này, tôi muốn nói với cô..."

Hắn nghẹn âm ở cổ họng, nhìn chằm chằm cô hai giây: "Đào Nhiên...

Đào Nhiên không vừa mắt cô bởi vì... Bởi vì ngày cô tới viết thử bản thảo,
Lục tổng khen bản thảo của cô viết tốt hơn so với cô ấy."

Tạ Thanh chớp chớp mắt, không nói gì.

Đinh Nhất Phàm không nghe được hồi đáp, đành phải nói lắp tiếp:

"Lúc ấy còn chưa ký hợp đồng, cô ấy sợ bị cô cướp mất cơ hội, vì vậy..."

Hắn không nói được nữa.

Lúc này Tạ Thanh mới mở lời, "Vì vậy sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.