BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 128

Tạ Thanh bị chọc cười, giữ tay cô lại: "Đừng làm quá, mau tìm bản

thảo cho tôi xem đi."

Trâu Tiểu Doanh lập tức mở folder tìm bản thảo, chọn một chương

gần nhất viết tương đối vừa lòng cho Tạ Thanh xem.

Tạ Thanh quét mắt nhìn sơ qua, ho nhẹ một cái, nghiêng đầu nhìn cô

ấy: "Tôi nói thẳng nhé!"

Trâu Tiểu Doanh ngồi xổm xuống đấm chân cho cô: "Ngài nói đi..."

"Đừng làm quá!" Tạ Thanh cười khúc khích, "Tôi cảm thấy vấn đề rõ

ràng nhất của cậu là miêu tả quá thừa, độc giả đọc tới đoạn này thấy không
có gì ảnh hưởng tới cốt truyện sẽ tự động bỏ qua, rất ảnh hưởng tới tiết
tấu."

Trâu Tiểu Doanh không ngờ cô cảm thấy điểm này không tốt, ngẩn ra,

giải thích: "Tôi muốn có lối hành văn khá hơn một chút..."

"Lối hành văn hay hay dở không dựa vào cái này." Tạ Thanh tiếp tục

xem bản thảo, khóe môi cong lên, "Hành văn hay hay dở không phải nói
văn phong có đẹp hay không, từ ngữ có trau chuốt có hoa lệ hay không mà
là nhìn thích hợp hay không."

Chỉ cần vẽ rồng thêm mắt [1] cũng đã đạt được hai chữ hành văn tốt.

[1] Thành ngữ Trung Quốc, ý nói hoàn thiện một cách đầy đủ, phù

hợp.

Không cần trau chuốt từ ngữ dài dòng, như thế viết ra một vạn chữ

cũng vô dụng.

Đột nhiên Tạ Thanh có chút hoảng hốt.

Những lời này, là biên tập viên của Khởi Văn nói cho cô biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.