"Hừm..." Hắn nhìn cô nghi hoặc suy nghĩ, "Có phải cô không có khái
niệm gì về giá cả thị trường không?"
"Tôi biết cái giá này không tồi." Tạ Thanh vừa nói vừa nhìn hắn,
"Nhưng rốt cuộc là có ý gì?"
Lục Thành gật đầu: “Bây giờ chúng ta đang cố gắng xuất bản 30000
sách trong đợt xuất bản đầu tiên --- nhưng đây không phải chuyện thật sự
quan trọng." Nói xong khép máy tính lại, để qua một bên. Ánh mắt nhìn về
phía cô, biểu hiện chân thành, "Tôi hy vọng hợp đồng này có thể giúp cô
giành lại bản quyền <Thanh Châu Lục>."
“Cái gì?” Tạ Thanh ngạc nhiên, cố gắng liên hệ hai chuyện lại, thế
nhưng cô không tìm được bất kỳ quan hệ logic nào.
Lục Thành châm chước, vừa nghĩ vừa nói: "Cái giá <Thanh Châu
Lục> được bán cho Khởi Văn vô cùng thấp, hơn nữa là bán đứt, hợp đồng
này rõ ràng là không công bằng, tôi nghĩ quan tòa có thể giải quyết. Thế
nhưng..."
Hắn chuyển đề tài: "Cô và tôi đều rõ ràng, người bị loại hợp đồng này
gài bẫy chắc chắn không phải chỉ có một mình cô. Chúng ta cho rằng cái
hợp đồng này không công bằng nhưng Khởi Văn có thể lấy ra hàng trăm,
hàng ngàn hợp đồng như vậy để chứng minh đây chính là giá thị trường."
Tác giả bị lừa dối bán bản quyền với giá rẻ có bao nhiêu? Nhiều tới
mức người trong giới cũng khó có thể tưởng tượng.
Rất nhiều người cảm thấy nghe ngóng tin tức dễ như trở bàn tay,
nhưng trên thực tế, tác giả trong giới có một cá tính đặc thù, dù cho ở trong
một giới rất lớn nhưng thật ra chỉ có rất ít bạn bè.
Các tác giả lão làng tuy rằng có kinh nghiệm về phương diện này
nhưng cũng có bạn bè cố định, sẽ không quá thân thiết với một người mới;