Nhưng loại cảm giác này làm cho cô sa vào không có cách nào kiềm
chế.
Không rõ là cảm giác này có đem lại ma lực hay không, ngày mở
phiên tòa, Tạ Thanh đeo vòng tay Pandora mà Lục Thành mua cho cô.
Ban đầu ngay cả bản thân cô cũng không ý thức được điều này, bởi vì
bình thường cô không dùng qua trang sức, nhưng lắc tay vòng tay vẫn có
một ít, đặt trong hộp đựng trang sức, thường tùy theo tâm trạng mà tùy tiện
chọn một món ra đeo.
Vẫn là lúc qua cửa kiểm tra ở tòa án, Lục Thành chú ý tới.
Hắn liếc nhìn cái vòng trên cổ tay cô mỉm cười: “Mở phiên tòa mang
theo
“Lúa mạch”? Nếu tôi biết trước, tôi liền đi mua cá koi hay cái gì đó
tương tự để cầu mong cho em thắng kiện.”
Vì thế Tạ Thanh sửng sốt một chút, mới chú ý tới việc hôm nay mình
đeo vòng này.
Đi vào tòa án, hai người nhanh chóng tìm được Trương Mịch Nhã,
trước mắt tìm vị trí của tòa án, sau đó Trương Mịch Nhã tranh thủ vào nhà
vệ sinh, Lục Thành đi nghe điện thoại.
Một mình Tạ Thanh đứng đợi ở cửa, ngược lại lại chờ được Tiền Trí
Bằng.
Tiền Trí Bằng tự mình tới, cô có chút ngoài ý muốn. Lúc trước Trương
Mịch Nhã cảm giác Khởi Văn không quá coi trọng vụ án này, bọn họ đều
cho rằng hôm nay chỉ có thể thấy được luật sư đại diện.
Không nghĩ tới tổng biên tập tự mình tới.