Tạ Thanh liền thản nhiên nói: “Hay là thôi đi, tôi không cách nào đảm
bảo sau này bản thân sẽ không "xâm phạm chủ quyền" một lần nữa."
Cô không nghĩ tới đối phương cũng mở loa ngoài, sau những lời này,
giọng nói bên kia thay đổi.
Một giọng nam có ba phần xấu hổ nói: "Khụ, Tạ tiểu thư phải không,
tôi là Tứ Ngôn."
Hóa ra là hắn.
Tạ Thanh không quen hắn nhưng biết hắn là bạn bè của Nhất Sinh
Thư.
Lúc trước Nhất Sinh Thư đăng bài trên Weibo dẹp loạn lửa giận của
độc giả, nói mình là fan của Ngọc Ly, Tứ Ngôn cũng chia sẻ bài viết.
Tạ Thanh mím môi, không có mở miệng.
Tứ Ngôn: “Chuyện kia... Chuyện lúc trước cô đừng nóng giận, tôi
không, tôi... chỉ... Tác giả có cái tôi của bản thân, quả thật cũng từ lâu rồi
không ai dám sửa dàn ý của tôi, xin cô hiểu cho."
Tạ Thanh im lặng cười nhạt, nếu Tứ Ngôn có thể nhìn thấy, nhất định
sẽ nhớ tới câu nói của cô "Tìm người khác viết hộ không cảm thấy là xâm
phạm chủ quyền sao?"
Cô nghe Tứ Ngôn nói tiếp: "Nhưng tôi cũng là một lão tác giả rồi, tôi
khâm phục những tác phẩm tốt! Ngày đó tôi nổi nóng, mất đi lý trí. Hai
ngày nay tôi cũng đã bị độc giả mắng cho tỉnh lại rồi, tôi nghiêm túc xem
bản thảo của cô, quả thật rất tốt... So với tôi viết còn tốt hơn."
Thái độ rất chân thành.