BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 612

Khán giả sẽ được xem hai phần: Quá trình sáng tạo và trải nghiệm của

nhóm tác giả, cùng thành phẩm do diễn viên diễn xuất.

Ý tưởng nhìn như đơn giản, nhưng kỳ thật rất xảo quyệt.

Bởi vì là người trong nghề thì càng hiểu rõ, tiểu thuyết cùng với kịch

bản không hề giống nhau. Một bộ tiểu thuyết có thể hiện ra được trên màn
ảnh, cho dù được xem như ‘nguyên nước nguyên vị’, kỳ thực cũng phải trải
qua quá trình sáng tác cùng hoàn chỉnh kịch bản.

Ví dụ đơn cử, trong tiểu thuyết, thường là thông qua một đoạn miêu tả

tâm lý dài để hướng người đọc đến nội tâm nhân vật. Trên màn ảnh cũng có
thể tạo ra hiệu ứng tương tự qua lời thuyết minh, lời thuyết minh này cũng
dễ dàng để chỉ đạo diễn xuất. Chỉ ở điểm này thôi cũng có thể thấy được
góc độ sáng tác của tiểu thuyết cùng góc độ sáng tác kịch bản không hề
giống nhau.

Đối với vấn đề điểm vào [2] cùng trình tự kể chuyện, hai bên cũng

khác nhau một trời một vực. Ở tiểu thuyết, hồi ức có thể nói đến là đến,
việc chèn đoạn hồi tưởng tác giả có thể khống chế được, tác giả có thể làm
thế nào cũng được. Nhưng đối với kịch bản, biên kịch phải suy xét đến việc
quay phim khó khăn cùng hiệu quả của vấn đề, cơ bản là không có khả
năng rập khuôn với nguyên bản.

[2]

切入点 – Có thể hiểu đơn giản ở đây chính là những chỗ phân chia

cảnh quay trong phim.

Nói tóm lại, trực tiếp cầm tiểu thuyết như là kịch bản để đi quay là khó

có thể làm được.

Nhưng Lục Thành yêu cầu một hai phải làm như vậy.

Không chỉ muốn trực tiếp dùng tiểu thuyết để quay phim, hắn còn để

khách mời cho điểm phân đoạn, tức là để khách mời đọc nguyên văn, sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.