cũng sẽ đối với vợ mình thật tốt…… Học trưởng quả nhiên không có gạt
em……”
Hạ Úc Huân có chút nói năng lộn xộn như châu pháo bắn liên hồi, hai
mắt đỏ ngầu, càng nói cảm xúc càng kích động.
Lãnh Tư Thần vừa muốn đi về phía trước giải thích, Hạ Úc Huân lập tức
đẩy mạnh anh ra, lùi về sau một bước, nỗ lực không cho nước mắt lăn
xuống, nói:“Lãnh Tư Thần, hiện tại anh đã có được tôi, từ thân đến tâm,
anh vừa lòng chưa? Đem tôi đùa giỡn lòng vòng, bị anh bán còn giúp anh
kiếm tiền, có phải cảm giác rất thành công hay không?”
Cô dồn dập thở hổn hển, run rẩy cởi lắc tay trên cổ tay anh tặng cho
mình, nặng nề mà ném trên người anh, nói: “Anh có biết anh rất tàn nhẫn
hay không? Lúc đã hoàn toàn đạt được, lúc tôi cho rằng mình đang hạnh
phúc nhất, một tay đem tôi từ đám mây kéo xuống, trơ mắt nhìn tôi rơi đến
tan xương nát thịt! Chơi rất vui sao? Chơi rất vui có phải hay không? Em
nói cho anh biết! Bà cô tôi không chơi!”
Lãnh Tư Thần nghe được tim như bị đao cắt, nói: “Tiểu Huân, em nghe
anh giải thích……”
Giải thích, giải thích cái gì nữa? Mặc kệ thế nào, chuyện này là sự thật,
anh không cách nào phủ nhận, mặc kệ lý do gì đều không thể che dấu
thương tổn tạo thành với cô, huống chi lý do chân chính anh căn bản không
thể nào nói……
Liền ngay lúc Lãnh Tư Thần thống khổ giãy giụa, Hạ Úc Huân linh hoạt
mà nhảy lên trên ban công, sau đó một tay chống lan can, không chút do dự
thả người nhảy xuống.
Thế là, Hạ Úc Huân bỏ trốn.
Lúc này thật sự là xứng danh với từ “Bỏ trốn”.