Sau Âu Minh Hiên còn Nam Cung Mặc đi theo, cũng cùng nhau tiến
vào, nhìn mắt gấu trúc của cô, sâu kín mà chế nhạo nói: “Chậc chậc, không
phải là túng dục quá độ chứ!”
“Bang ——”
“Bang ——”
Nam Cung Mặc vừa mới dứt lời liền bị Âu Minh Hiên cùng Hạ Úc Huân
đồng thời đập một cái vào đầu.
Nam Cung Mặc ngao ngao che đầu kêu lên: “Các người ngược đãi nam
vị thành niên!”
Hạ Úc Huân nằm phịch trên sô pha, dáng ve rnhư muốn ngủ dài không
tỉnh, nói: “Mới sáng sớm, các người tìm tôi làm gì?”
Nam Cung Mặc thò lại gần, cười hì hì mở miệng nói: “Chúng tôi muốn
đi tham gia tiệc đính hôn của Lãnh Tư Thần! Chị có đi hay không a?”