Mới vừa đi vào nhà, pudding ngủ gật lập tức tỉnh lại, vui vẻ mà một
đường đi theo Lãnh Tư Thần đến phòng ngủ.
Lãnh Tư Thần đem Hạ Úc Huân đặt lên giường, pudding vừa định nhảy
lên đã bị Lãnh Tư Thần xách cổ thả lại trong ổ, nói: “Đây mới là chỗ ngủ
của mày, đó là địa bàn của tôi, hiểu chứ?”
Lãnh Tư Thần vẻ mặt hung ác dọa pudding sợ tới mức nức nở vài tiếng
ngoan ngoãn rúc vào trong ổ.
Lãnh Tư Thần nhìn Hạ Úc Huân ngủ yên, vuốt tóc mái trên trán cô, vừa
định hôn cô, Hạ Úc Huân cố ý trở mình.
Lãnh Tư Thần không để ý nhiều, đi thẳng đến phòng tắm tắm rửa một
cái.
Sauk hi tắm rửa sạch sẽ, anh ngồi vào mép giường, tới gần cô, hơi thở
thơm mát sau khi tắm gội ập vào trước mặt.
Tiếp theo, anh ghé vào bên tai cô từ từ nói: “Như vậy có thể chứ?”
Nói xong liền cúi người ngậm môi cô, Hạ Úc Huân mở to mắt, cứ như
vậy nhìn anh.
“Không giả bộ ngủ nữa sao?” Lãnh Tư Thần cười khẽ.
Hạ Úc Huân không có vẻ mặt gì, chỉ là ngơ ngẩn mà nhìn anh.
“Vì sao không nhận điện thoại của anh?” Lãnh Tư Thần nhíu mày hỏi.
“Ngủ rồi.” Cô rúc vào chăn, chỉ còn lại nửa khuôn mặt lộ ở bên ngoài.
“Úc huân, tối hôm qua……” Lãnh Tư Thần ý muốn giải thích.