Bất quá, Lãnh Tư Thần chỉ cho cô đeo một bên, một tay kia không có
đeo, mà bị anh nắm, nắm trong lòng bàn tay ấm áp.
Hạ Úc Huân cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay anh, trong lòng chua
xót nói không nên lời……
Mọi thứ này đều là những thứ cô từng hướng tới, nhưng cái giá phải trả
để có được quá nặng nề, nặng nề đến mức cô không cách nào gánh vác nổi.
Rất nhanh xe của Lãnh Tư Thần chậm rãi mở ra, Lương Khiêm ở phía
trước lái xe, Lãnh Tư Thần ôm cô ngồi phía sau, sau xe bọn họ còn ba
chiếc đi theo, đại khái là đề phòng có người trên đường cướp người.
Gần đây học trưởng và Mặc cũng ngừng nghỉ, tựa hồ đều bị chuyện gì đó
ngăn trở, rất có thể là Lãnh Tư Thần động tay động chân, mà Uất Trì Phi
cũng không có tới nữa.
Hạ Úc Huân cười khổ, cô đây là thật sự thành họa quốc yêu phi sao?
Dọc theo đường đi, cửa hàng ngoài cửa sổ tất cả đều giăng đèn kết hoa,
cửa trang trí rất nhiều cây thông Noel phát sáng, Hạ Úc Huân có chút
hoảng hốt, nhìn ngày trên di động, lúc này mới phát giác, hôm nay cư nhiên
là lễ Giáng Sinh……
Nửa giờ sau, xe dừng lại.
Hạ Úc Huân xuống xe, nhìn cổng vòm trai trí một mảnh đỏ xanh đầy
không khí Giáng Sinh trước mắt, còn có cây thông Noel thật lớn ngay cổng
chính, cùng với nhân viên hóa trang thành ông già Noel……
Cô vẫn luôn không hỏi Lãnh Tư Thần muốn mang cô đi đâu, không nghĩ
tới người không thú vị như Lãnh Tư Thần cư nhiên sẽ mang cô tới công
viên giải trí.