“Ai, tôi cũng muốn bồi Úc Huân, đi chứng kiến một khắc các người nhận
giấy đỏ kia, xem ra tôi chú định không có phúc phận kia rồi.” Nam Cung
Lâm vẻ mặt ai oán.
Nhắc tới chuyện lãnh chứng, khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Tư Thần
nhu hòa hơn rất nhiều, cũng khó được đối với Nam Cung Lâm có vài phần
kiên nhẫn, nói:“Vẫn là sớm một chút nói cho cô ấy biết, ông không nói, cô
ấy không chỉ không có cơ hội cự tuyệt ông, đồng nghĩa không có cơ hội tha
thứ cho ông.”
“……” Nghe Lãnh Tư Thần nói, Nam Cung Lâm lâm vào trầm tư.
-
Hạ Úc Huân đã hoàn toàn bị choáng.
Không chỉ là ba ba thỏa hiệp, cư nhiên ngay cả Lãnh phu nhân đều lôi
kéo tay cô tận tình khuyên bảo cô nhất định phải gả cho Lãnh Tư Thần,
Lương Khiêm Hướng Viễn bọn họ cũng ở một bên xem náo nhiệt ồn
ào……
Hạ Úc Huân cứ như vậy đần độn mà đã bị bọn họ kéo, hướng Cục Dân
Chính chạy đến.
Dọc theo đường đi, cô rất nhiều lần muốn mở miệng nói rõ ràng, nhưng
nhìn thấy Lãnh phu nhân mở miệng một tiếng thông gia, còn có ánh mắt lo
lắng chờ đợi của ba, cô nói cái gì cũng không nói ra được, chỉ có thể hung
hăng mà trừng mắt nhìn Lãnh Tư Thần.
Người đàn ông này sao lại có thể như vậy!
Cư nhiên ngay cả ba cô người khó lừa như vậy đều bị anh lừa dối!