“Các người còn thất thần làm cái gì?” Uất Trì Phi quát.
“Phi ca, ngay cả anh cũng thay lòng đổi dạ? Cho dù chúng ta đi, cũng
không phải đi ngăn lão Tam, mà là giúp lão Tam giết cô gái kia!”
Nhìn một đám thủ hạ đói với hắn đầy thất vọng, Uất Trì Phi suy sụp mà
gục đầu xuống, sau đó cắn răng nhanh chóng gửi cho Hạ Úc Huân một tin
nhắn.
-
Trung tâm thương mại.
Hạ Úc Huân thay Hạ Mạt Lâm chọn một bộ quần áo cho ông đi thử, sau
đó ở bên ngoài chờ, trên mặt tâm sự nặng nề.
Đang đi qua đi lại, di động vang lên một tiếng, nhận một tin nhắn đến.
Hạ Úc Huân click mở vừa thấy, là một dãy số xa lạ gửi tới, bất quá xem
nội dung cũng biết người gửi tin tức là ai.
[ Cho cô một cơ hội cuối cùng, cút càng xa càng tốt! ]
Hạ Úc Huân vốn định không để ý tới, cuối cùng vẫn không nhịn xuống
được mà gửi đi một tin nhắn ——
[Thời khắc mấu chốt bị hy sinh chính là tôi, bị từ bỏ cũng là tôi. Hơn
nữa, tình huống như vậy, có lần đầu tiên, tất nhiên cũng sẽ có lần thứ hai.
Suy cho cùng tôi mới là người thua cuộc. Các người rốt cuộc đang lo lắng
cái gì? ]
Một hơi đem tin nhắn gửi đi, sắc mặt Hạ Úc Huân mới tốt hơn chút, lắc
đầu lộ ra một nụ cười khổ.