Hạ Úc Huân trấn an mà vỗ vỗ đầu cậu, nói: “Còn, con vì cái gì phải làm
như vậy, sau khi mọi chuyện chấm dứt cùng mẹ giải thích.”
Hạ Úc Huân nói xong quay sang hai người, nói: “Thực xin lỗi hai vị, xin
hỏi, vị tiên sinh bên trong thế nào?”
Ngữ điệu cùng vẻ mặt của cô gái trước mắt hoàn toàn xa lạ nhìn đến mức
Lương Khiêm cùng Uất Trì Phi không thể không đem lời nói cơ hồ phải
buột miệng thốt ra nuốt xuống.
“Cô là ai?” Uất Trì Phi cảnh giác hỏi.
Mấy năm nay cũng không phải không có cô gái mặt giống Hạ Úc Huân
cố ý giả mạo xuất hiện, nhưng, mang con đến nháo, đây vẫn là lần đầu.
“Tôi tên Hạ Như Hoa, là mẹ đứa bé này!” Hạ Úc Huân không kiêu ngạo
đúng mực mà trả lời, nhìn chằm chằm con ngươi Uất Trì Phi ẩn giấu một
tia hơi lạnh.
“Cũng họ Hạ? Không phải là chị em chứ…… Chưa từng nghe qua có chị
em a……” Lương Khiêm lẩm bẩm tự nói.Lúc này, bác sĩ đi ra.
“Bác sĩ, tổng tài chúng tôi thế nào?” Lương Khiêm vội vàng đi lên hỏi.
Hạ Úc Huân lẳng lặng mà đứng ở một bên, không nói một lời, chờ đợi
kết quả.
Uất Trì Phi thấy thế trào phúng mà cười cười, ngay cả diễn kịch cũng sẽ
không diễn giống từng chút một như vậy, nếu cô gái kia thật là Hạ Úc
Huân, với sự để ý của cô với ông chủ, nhất định vội muốn chết mới đúng,
sao có thể một bộ thờ ơ như thế này?
Bác sĩ trẻ tuổi đẩy đẩy mắt kính, nói:“Cẳng chân trái bệnh nhân và khớp
xương tay phải bị gãy, thân thể có vài chỗ thương tổn do va chạm, hiện tại