Bất quá cũng khó trách anh sẽ hỗn loạn, một cô gái gần giống cũng
không có gì, trọng điểm là diện mạo cậu bé kia không giả được! Nếu muốn
tìm một nhóc con giống hệt Lãnh Tư Thần như vậy cũng không phải là một
việc đơn giản.
Nếu là âm mưu, vậy tinh lực của người đứng sau tiêu phí quả thực khó
có thể tưởng tượng nổi.
Hai người đang miên man suy nghĩ các loại âm mưu, chỉ thấy Lãnh Tư
Thần lên mặt nạt người mà đến gần cô gái kia vài bước.
“Con cô huỷ hoại hôn lễ của tôi, làm hại tôi bị tai nạn xe cộ bán thân bất
toại, như vậy cũng coi như không quan hệ sao? Chẳng lẽ không để ba đứa
bé ra mặt giải quyết một chút?”
Thực hiển nhiên Lãnh Tư Thần cũng không phải kẻ dễ bắt nạt, lý do này
vô cùng danh chính ngôn thuận.
Bạn nhỏ Hạ Tiểu Bạch vừa nghe lời này mày nhíu chặt, lập tức từ sau
lưng Hạ Úc Huân đứng ra, lòng đầy căm phẫn nói: “Chuyện này không liên
quan đến bất cứ ai, là tôi làm, tôi một mình gánh vác.”
Hạ Úc Huân khẩn trương mà kéo Tiểu Bạch về, cả giận nói: “Con mới
năm tuổi, con muốn gánh vác thế nào? Con sai, chỉ có thể là mẹ sai. Mặc kệ
trước đó con có làm cái gì mẹ đều có thể tha thứ cho con, nhưng lúc này
đây, con thật sự quá đáng!”
“Mẹ, con……”
Từ nhỏ đến lớn, đây vẫn là lần đầu tiên mẹ dùng ngữ khí nặng nề như
vậy nói với cậu, thần sắc Tiểu Bạch có chút kinh ngạc, ngay sau đó trong
lòng đau xót, tràn đầy ủy khuất bỗng chốc dâng lên.