Chẳng lẽ đây là vận mệnh sao?
“Vậy…… Tiểu Bạch, con vì cái gì muốn đi tìm hắn?” Hạ Úc Huân cực
kỳ thấp thỏm hỏi.
Tiểu Bạch rất hiếm khi chủ động nhào qua, đầu nhỏ dán vào người mẹ,
thần sắc nghiêm túc nói: “Mẹ, mẹ đừng lo lắng, trên thế giới này ai phản
bội mẹ, Tiểu Bạch cũng tuyệt đối sẽ không phản bội mẹ. Tiểu Bạch không
phải muốn nhận người đó! Tiểu Bạch sao có thể nhận người đàn ông xấu
khi dễ mẹ, làm hại mẹ một mình vất vả mang theo con mà sống như vậy
chứ!
Tiểu Bạch đi tiệc cưới chỉ là không cam lòng dựa vào cái gì mẹ của con
vất vả như vậy, mà người đó lại hạnh phúc không hề có cảm giác, thế giới
này quá không công bằng, con muốn cho mẹ công bằng! Con không quen
nhìn bất cứ ai khi dễ mẹ, không muốn nhìn mẹ chịu một chút ủy khuất!”
Lời nói của con trai bảo bối cô quả thực là quá khí phách quá độc đoán
rồi!
“Cho nên con liền đi đại náo hôn lễ? Mục đích là phá rối hôn sự của
hắn?” Tuyệt nhiên không nghĩ tới Tiểu Bạch cư nhiên là mang mục đích
như vậy, Hạ Úc Huân nhẹ nhàng thở ra đồng thời lại nghĩ mà sợ lòng tràn
đầy cảm động, hốc mắt chua xót khó nhịn, nói: “Đồ ngốc, mẹ đã nói rồi,
mẹ rất hạnh phúc, một chút đều không vất vả!”
Tiểu Bạch không muốn xa rời mà dựa gần cô, nói: “Tiểu Bạch cũng rất
hạnh phúc, một chút cũng không vì không có ba ba mà cảm thấy vất vả!”
Hạ Úc Huân rốt cuộc nhịn không được, tức khắc nước mắt rơi như mưa.
Con nít mà có thể nói được những lời như vậy sao?