Một phòng đầy người tất cả đều nghẹn họng trân trối mà nhìn về phía cô
gái báo trước đột nhiên từ cửa sổ lầu hai bò vào.
Cô tựa như một con thú mẹ bị chọc giận, con ngươi bốc lửa nhìn quét
một vòng, lửa giận ngút trời thiêu đốt từng người ở đây, ánh mắt kia như
hận không thể đem bọn họ xé nát, vẻ mặt khiến người ta nhịn không được
phát run……
“Mẹ ——”
Hai tay cô bị bụi gai đâm vào máu tươi đầm đìa, từng giọt từng giọt rơi
xuống trên mặt đất, quần áo cũng vì vừa rồi chen vào cửa sổ bị cửa kính
cứa rách, chỗ vết máu đỏ tươi lan tràn, khiến cả người cô thoạt nhìn càng
thêm nguy hiểm cùng đáng sợ……
“Buông nó ra.” Hạ Úc Huân lạnh lùng mà nhìn hai hộ sĩ một cái.
Hai hộ sĩ bị ánh mắt đáng sợ như giết người dọa sợ, run run rẩy rẩy mà
buông Tiểu Bạch ra.
Tiểu Bạch được tự do lập tức bay qua chỗ mẹ, gọi: “Mẹ……”
Cho dù thông minh, cũng chỉ là một cậu bé chưa tròn 5 tuổi, gặp loại tình
huống này sao có thể không sợ hãi?
Tưởng tượng đến bảo bối trước đó đã trải qua sợ hãi thế nào, sát khí
quanh người Hạ Úc Huân càng nặng, thẳng đến khi Tiểu Bạch nhào vào
lòng cô, mới thoáng bình tĩnh trở lại.
Hạ Úc Huân ôm chặt Tiểu Bạch vào lòng hôn lên trán cậu, nói: “Bảo bối,
không có việc gì, mẹ ở đây rồi!”