chăn nói chuyện phiếm cũng có khả năng! Những dấu vết đó làm không
may là cô tốn hoi thừa lời a khụ……
Cô gái này cư nhiên còn đang hấp hối giãy giụa!
Lãnh Tư Thần đen mặt, xoay người một cái đem cô đè dưới thân, gằn
từng chữ một nói: “Cần tôi dựng lại hiện trường cho cô xem một chút
không?”
“Không không không…… Không cần!” Hạ Úc Huân vội vàng lắc đầu.
Lãnh Tư Thần khẽ cười một tiếng, ngữ khí tà tứ: “Tiểu Huân, thân thể
của em…… Còn thành thật hơn so với tưởng tượng của anh!”
Hạ Úc Huân cả kinh trừng lớn hai mắt, mặt đầy cảnh giác mà nhìn chằm
chằm anh, “Anh gọi tôi là gì?”
“Tiểu Huân.” Lãnh Tư Thần rõ ràng mà bình tĩnh mà lặp lại tên cô.
Hạ Úc Huân nỗ lực để bản thân bình tĩnh trở lại, hỏi anh: “Cho nên, tối
hôm qua anh xem tôi như thế thân của cô ấy sao?”
Ngón tay Lãnh Tư Thần xoa mặt cô, ánh mắt chuyên chú, nói: “Em
chính là em, vẫn luôn là em.”
Sống lưng Hạ Úc Huân cứng đờ, đẩy anh ra, thoát khỏi khống chế của
anh, ngay sau đó lăn long lóc nhảy xuống giường, đưa lưng về phía anh,
che dấu sự khác thường của bản thân, nói: “Tôi không hiểu ý của anh.”
“Tiểu Huân, thực xin lỗi, kỳ thật anh không muốn dùng phương pháp
như vậy, nhưng…… Em vẫn luôn xem anh như người xa lạ mà đối xử, anh
thật sự không cách nào tiếp tục chịu đựng!”
Lãnh Tư Thần nói, nhanh chóng ấn bàn phím di động, sau đó đem điện
thoại đưa cho cô.