“Cô rốt cuộc là ai?” Uất Trì Phi chung quy vẫn không thể tiếp tục
khoanh tay đứng nhìn, nhìn dấu hôn ái muội bên cổ cô, ánh mắt lạnh hơn.
Lão đại suốt 5 năm không gần nữ sắc, nhưng cư nhiên chạm vào cô, cô
gái này, so với anh tưởng tượng càng khó giải quyết hơn……
Hạ Úc Huân rũ đầu, hơi thu con ngươi, dường như đang nhẫn nại.
Nhưng, cuối cùng nhẫn nại không có kết quả, lại ngẩng đầu, con ngươi
đã tràn đầy sát ý dày đặc khó có thể áp chế:“Uất Trì Phi, tôi không trêu
chọc anh, anh lại gây chuyện với tôi trước!”
“Cô……” Cô gái trước mắt đột nhiên hận ý bùng nổ mãnh liệt khiến Uất
Trì Phi một trận sợ hãi.
A, thì ra anh cũng sẽ chột dạ sao?
Liếc mắt thêm một cái nữa, cô đều sẽ nguy hiểm mất đi lý trí, đặc biệt là
dưới tình huống hiện tại.
Hạ Úc Huân vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Đừng tùy tiện xuất hiện ở
trước mặt tôi, nếu không, tôi không cam đoan ngày nào đó khắc chế không
được cảm xúc, ngộ thương đến anh đâu.”
Hạ Úc Huân đã rời đi rất lâu, Uất Trì Phi lại vẫn đứng tại chỗ, vừa muốn
hoạt động bước chân, lại mềm nhũn mà nửa quỳ xuống dưới.
Cô cái gì đều không trả lời, nhưng cũng đã biết đáp án.“Phi ca! Anh
không sao chứ!” Lương Khiêm bên cạnh nhìn nửa ngày cuối cùng phục hồi
tinh thần lại, vẻ mặt khiếp sợ mà lẩm bẩm: “Ách, tình huống này là sao
đây? Cô ấy cô ấy cô ấy…… Cô ấy thật sự là chị dâu? Chị dâu chưa chết?”
Uất Trì Phi vẻ mặt tro tàn: “Hơn nữa cô ấy cái gì cũng đều đã biết, đã
biết 5 năm trước ám sát là ta làm chủ……”