Đáy lòng Hạ Úc Huân đột nhiên nổi lên một cảm giác vô lực sâu
sắc……
A, cô thật là tự mình tìm chết, cư nhiên vọng tưởng muốn đấu cùng Lãnh
Tư Thần.
Nhưng bất luận như thế nào, cô cũng không thể ngã xuống!
Cô tuyệt đối không thể lại mất đi con trai!
Hạ Úc Huân vì thái độ quá mức kích động của mình mà nói lời xin lỗi
với cô giáo, sửa sang lại tâm tình sau vội vàng ra khỏi cổng trường.
Vừa đến cổng trường học liền nhận được điện thoại của Tần Mộng Oanh.
“Tiểu Huân, thế nào?”
“Người đã bị Lãnh Tư Thần đón đi rồi, em đang chuẩn bị đi tìm anh ta.”
“Cần chị cùng em đi không?”
“Không cần, để tự em xử lý.”
Chuyện này, ai cũng không thể nhúng tay.
Hạ Úc Huân cơ hồ sắp đem điện thoại của Lãnh Tư Thần đập nổ tung
cũng không ai nhấc máy, đầu tiên là máy bận, cuối cùng trực tiếp tắt
máy.Tiếp theo, cô trực tiếp chạy tới chung cư Cẩm Uyển và bệnh viện, cả
hai bên đều không tìm được người.
Cuối cùng, cô gọi một cuộc tới tập đoàn Thiên Úc, trước quầy lễ tân biết
được Lãnh Tư Thần cư nhiên ở công ty.
Anh ta tình trạng sức khỏe như thế, không ở bệnh viện, chạy tới công ty
làm cái gì?