Lãnh Tư Thần cũng không kiêng dè con trai ở đây, không nhanh không
chậm nói: “Ông không phải cũng bắt cóc Tiểu Huân bảo bối của tôi sao?”
Tiểu Bạch: “……”
Tương Nhu thật buồn nôn……
“Tiểu tử thúi, đừng giả vờ ngớ ngẩn để lừa ta! Ta cảnh cáo cậu, lập tức
đem Tiểu Bạch trả về cho ta! Bằng không đừng ép dùng thủ đoạn đặc biệt!”
“A, ông cho rằng ngoại trừ Tiểu Huân và con trai ra, tôi còn để ý gì khác
sao?”
Mấy năm gần đây các hạng mục quốc tế mà tập đoàn Thiên Úc và Thiên
Lâm hợp tác vẫn là rất nhiều, dưới tình huống tập đoàn Thiên Úc một tay
che trời, Thiên Lâm xem như rất ít có khả năng kiềm chế thế lực của anh.
Bất quá, nếu Nam Cung Lâm muốn dùng cái này uy hiếp anh, e là tính
sai rồi.
Nghe Lãnh Tư Thần không có chút gì sợ hãi, Nam Cung Lâm tức giận
đến chết khiếp, tàn nhẫn nói: “Tiểu tử thúi, cậu chờ đó cho tôi!”
Lãnh Tư Thần bên này mới vừa cúp điện thoại của Nam Cung Lâm, lại
có điện thoại gọi đến.
Đầu bên kia di động truyền đến chính là thanh âm say khướt của Âu
Minh Hiên……
“Lãnh Tư Thần anh cái đồ đê tiện vô sỉ hỗn đản! Vô sỉ quá vô sỉ! Cư
nhiên đem tiểu gia chơi đến xoay quanh! Một đàn ông chân chính lại lấy
đứa bé làm con tin thì xem là bản lĩnh gì? Anh có bản lĩnh đoạt con, thử có
bản lĩnh anh làm Hạ Úc Huân cam tâm tình nguyện đi theo anh xem a!”
Lãnh Tư Thần: “……”