Sau khi tiễn Nam Cung Lâm đi, trở lại công ty thật lâu, Hạ Úc Huân đều
không phục hồi tinh thần lại được.
Trong đầu tràn đầy câu kia “Hoàn toàn minh chứng cho cảm tình của con
với cậu ta”……
Nam Cung Lâm nói một lời bừng tỉnh người trong mộng.
Thì ra mình nỗ lực nhiều năm như vậy, kỳ thật căn bản là không buông
được anh ta.
Đinh linh linh……
Trên bàn đột nhiên vang lên chuông điện thoại cắt ngang mạch suy nghĩ
của cô.
“Alo?”
“Tiểu thư, điện thoại của tổng tài tập đoàn Lam thị Lam Hạo Dương,
muốn nhận không ạ?”
“Nối máy đi!” Hạ Úc Huân gạt bỏ ý tưởng lung tung rối loạn trong đầu,
lấy lại tinh thần nói.
“Alo, Nam Cung đại tiểu thư! Cô cho tôi phương thức liên lạc riêng, một
đám người xúi giục tôi gọi cô buổi tối ra chơi, kết quả tôi tìm cô còn phải
gọi tới công ty cô, thật sự quá mất mặt a!”
Hạ Úc Huân bên này một chữ cũng chưa kịp nói ra, Lam Hạo Dương
cũng đã tự nói rõ, đầu kia tựa hồ còn có thanh âm ồn ào thổn thức của
những người khác.
Bởi vì quan hệ giữa Lam Hạo Dương và Lãnh Tư Thần không tồi, Hạ Úc
Huân đối với hắn cũng được xem là quen thuộc. Quan trọng nhất chính là,
Lam Hạo Dương người này trong vòng phong bình không tồi, đặc điểm lớn