cạnh không có lấy một người! Tìm cô gái thích hợp kết hôn, những chuyện
linh tinh vớ vẩn đó không phải đều không có sao?” Quách Thuần Nhã thật
lòng nói.
Thấy Lãnh Tư Thần trầm mặc không nói chuyện, Quách Thuần Nhã thở
dài, nói: “Ta biết con vẫn còn giận chúng ta chuyện năm đó, nhưng chuyện
đó chúng ta cũng không muốn a, nha đầu kia kỳ thật tâm địa không tồi,
ai……”
Phát hiện sắc mặt con trai không tốt, Quách Thuần Nhã vội vàng tránh
đề tài này, đột nhiên như nghĩ đến cái gì, thần sắc có chút tha thiết hỏi:
“Đúng rồi, A Thần à, đứa bé kia…… Sao con không mang đến cùng?”
Vấn đề cuối cùng cũng hỏi đến điểm quan trọng, thần sắc Lãnh Hoa
Kiều cũng nhu hòa hơn chút, với ánh mắt nghi vấn, hướng về phía bảo bối
kim tôn, ông tất nhiên là quan tâm vấn đề giống vợ mình.
“Buổi tối ở bên mẹ nó, ban ngày qua bên con.” Lãnh Tư Thần khó có
được nói một câu dài.
“A…… Như vậy sao!”
Đây là đồng ý đứa bé kia là của anh rồi!
Quách Thuần Nhã và Lãnh Hoa Kiều đều một trận cao hứng.
Bất quá, hai người bọn họ là ông nội bà nội người thân nhất, kết quả cư
nhiên còn phải từ miệng người khác biết được mình có cháu trai, cuối cùng
còn phải quanh co lòng vòng như vậy mà hỏi và xác nhận với con trai, cũng
là quá bi thương rồi……