Thấy anh quần áo cũng chưa thay, không có khả năng là sáng sớm tới,
khẳng định là tối hôm qua không đi!
“Này, Âu Minh Hiên! Tỉnh tỉnh…… Tỉnh tỉnh a……”
Hạ Úc Huân đẩy anh vài cái cũng không phản ứng, véo anh cũng không
phản ứng, dần dần cảm giác có chút không thích hợp, mu bàn tay đặt lên
trên trán anh, tức khắc hoảng sợ, kinh hô: “Chị Mộng Oanh! Chị Mộng
Oanh! Không ổn rồi! Học trưởng không được khỏe a!”
“Làm sao vậy?” Tần Mộng Oanh từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Âu
Minh Hiên cũng cả kinh.
“Chị tới sờ đầu học trưởng đi, có phải rất nóng hay không?”
Tần Mộng Oanh chuyên nghiệp mà sờ sờ sau cổ Âu Minh Hiên, quả
nhiên rất nóng, hơn nữa lòng bàn tay lạnh lẽo.
Cảm giác bàn tay lạnh lẽo bị người cầm, Âu Minh Hiên theo bản năng
liền nắm chặt tay kia, trong miệng nỉ non: “Mộng oanh……”
Lúc này, Niếp Niếp đang chuẩn bị đi học nghe được thanh âm vội vàng
đeo cặp nhỏ chạy ra, nôn nóng hỏi: “Ba ba làm sao vậy? Sinh bệnh
sao?”“Niếp Niếp, con cùng Tiểu Bạch đi học đi, mẹ sẽ đưa hắn đi bệnh
viện.”
“Mẹ, ba ba có thể có việc gì hay không?”
“Sẽ không, chỉ là phát sốt mà thôi.”
“Phát sốt……” Niếp Niếp nghe vậy khuôn mặt nhỏ lập tức hoảng sợ,
nói: “Ba ba sẽ chết sao? Mẹ, con không muốn ba ba chết……”
“Đồ ngốc, phát sốt cũng sẽ không chết người!” Phía sau Tiểu Bạch chịu
không nổi mà sửa đúng.