Lời nói không sai, nhưng, anh cảm thấy sự việc không phải đơn giản như
vậy.
“Được tiểu thư, tôi sẽ mau chóng sửa sang lại mang đến.” Nghiêm Tử
Hoa bụng đầy hồ nghi mà lui ra ngoài.
Nghiêm Tử Hoa mới vừa rời khỏi, Hạ Úc Huân lập tức suy sụp hạ bả vai.
Tuy rằng quá trình rất lận đận, bất quá cũng may, cuối cùng thành công
bước đi bước đầu tiên.
Kế tiếp còn phải nói cho Nam Cung Lâm một tiếng mới được.
Cũng may sau mở đầu liền tương đối dễ dàng, Hạ Úc Huân lập tức gọi
cho Nam Cung Lâm, nói cho ông chuyện này.
Phản ứng của Nam Cung Lâm gần như kích động, thiếu chút nữa ngay
lập tức mua vé máy bay bay về, cũng may cô đúng lúc ngăn lại.
“Ngoại trừ yêu cầu ở rể, cá nhân con không có yêu cầu gì đặc biệt, ngài
xem còn bổ sung yêu cầu gì nữa không?” Hạ Úc Huân hỏi.
Nam Cung Lâm trầm ngâm nói: “Ta tất nhiên yêu cầu đối phương nhất
định phải ưu tú đủ xứngvới con gái bảo bối của ta, về phần ở rể…… Kỳ
thật chỉ cần đối phương ưu tú nhân phẩm tốt đối với con tốt là được rồi, ở
rể ta cũng không yêu cầu.”
Điều kiện này khẳng định sẽ loại bỏ rất nhiều đối tượng có điều kiện tốt.
Hạ Úc Huân nghĩ nghĩ gật gật đầu, đáp: “Được, con nghe người.”
Nếu Nam Cung Lâm không yêu cầu, cô tất nhiên sẽ không kiên trì, dù
sao cũng còn có Mặc.