Nhìn bộ dáng anh như liệt nữ trinh tiết, Hạ Úc Huân quả thực muốn đem
anh đánh cho một trận, cuối cùng trừng anh một cái liền xoay người vào
toilet.
“Em làm gì a?” Âu Minh Hiên gân cổ lên hỏi.
“Em xem có nước lạnh hay không, đi vào ngâm!”
Nghe được bên trong truyền đến tiếng nước xả ào ào, Âu Minh Hiên vội
vàng hỏi: “Thế nào? Có sao?”
Sau một lúc lâu, trong phòng tắm truyền đến thanh âm nguyền rủa của
Hạ Úc Huân: “F, U, C, K! Chỉ có nước ấm!”
Âu Minh Hiên sắp khóc ra rồi, nói: “Loại thời điểm này em có thể đừng
nói từ đơn đáng sợ như F, U, C, K được chứ?”
Thấy Hạ Úc Huân đi ra, Âu Minh Hiên nhanh chóng dặn dò nói: “Em
đừng lộn xộn, sẽ gia tăng tốc độ lưu động của máu, làm dược hiệu phát tác
nhanh hơn, em nỗ lực chống đỡ người thiết kế cục diện qua đây bắt gian
liền không có việc gì!”
Hạ Úc Huân phù phù một tiếng nhảy lên giường nằm xuống, ngưỡng mặt
nhìn trần nhà, buồn bã nói: “Lỡ như em không chống đỡ được đến lúc đó
thì sao?”
“Em phải chống đỡ được cho anh! Nghe được không?” Âu Minh Hiên
táo bạo rống.
“Nga, em sẽ cố gắng……”