Bác sĩ lấy ra ống nghe bệnh, nhanh chóng nhìn Hạ Úc Huân một cái,
cuối cùng mày nhíu chặt mà lắc lắc đầu nói: “Tình huống cô gái này rất
nguy cấp, hơn nữa rất phức tạp, tôi xử lý không được, vẫn là nhanh chóng
đưa đến bệnh viện đi!”
“Nghiêm trọng như vậy?” Thẩm Diệu An nóng nảy.
Mạnh Tiêu Nhiên cũng nhăn mày lại, nói: “Như vậy, nhanh chóng đem
cô ấy đưa đến bệnh viện Nhân Ái đi, Nhân Ái là bệnh viện tư nhân, chuyện
cá nhân tương đối bảo đảm, bên trong tôi có quen biết vài người, có thể nhờ
đưa cô ấy vào bằng cửa sau!”
“Cậu không nói sớm!”
“Là cậu bảo tôi kêu bác sĩ tới nhà cậu mà!”
……
Ước chừng hai mươi phút sau.
Thẩm Diệu An cùng Mạnh Tiêu Nhiên rốt cuộc đem người đưa đến bệnh
viện.
Ngoài cửa phòng cấp cứu.
Thẩm Diệu An nôn nóng mà dạo bước qua lại.
Mạnh Tiêu Nhiên nhắc nhở nói: “Loại tình huống này cậu vẫn là nên
nhanh chóng thong báo cho người nhà cô ấy qua đây một chuyến thì tốt
hơn!”
Thẩm Diệu An cũng cảm thấy có đạo lý, ngay sau đó lại khó xử nói:
“Nhưng tôi không có số điện thoại người nhà cô ấy……”