“Đau là được rồi! Nói, ngươi vừa rồi kêu lão nương là cái gì?”
“Bà cô! Bà cô nhỏ!” Tên đàn ông vội vàng sửa lại.
Hạ Úc Huân “Hừ” một tiếng, nếu hôm nay cô mang chính là giày cao
gót, có thể khiến hắn kêu tổ tông!
Chuyện kế tiếp hoàn toàn mất đi khống chế, lý trí Hạ Úc Huân thành
công từ hoả tinh vứt tới sao Diêm vương, thế cho nên vẫn ở ngoài không
gian……
Phải biết rằng mấy ngày nay Hạ Úc Huân ép buộc bản thân từ Tiểu ma
nữ biến thành tiểu thiên sứ trả giá bao nhiêu gian khổ, tiêu hao quá nhiều ý
chí.
Cùng mâu thuẫn với Âu Minh Hiên, cùng A Thần cách trở, hứa hẹn và
trách nhiệm với ba cô, áp lực thi lên thạc sĩ, tất cả cảm xúc trong khoảnh
khắc bộc phát ra.
Cuối cùng kết quả chính là, bảy tám người đan ông cao to cường tráng
đều bị Hạ Úc Huân thu thập đến mức hệt như mấy con cừu, cùng kêu lên
thê thảm “Bà cô tha mạng” mặt xám mày tro xuống sân khấu.
Hạ Úc Huân vỗ vỗ tay, đi qua đỡ cậu thiếu niên đnag dựa vào góc tường,
hỏi: “Này! Cậu không sao chứ?”
Thiếu niên mơ mơ màng màng mà ngẩng đầu, thần sắc hoảng hốt mà
nhìn Hạ Úc Huân, sau đó, lông mi cánh bướm thật dài chớp chớp, môi anh
đào mở ra, biểu tình ủy khuất, “Chị à, đau quá đi!”