-
Chịu không nổi!
Lãnh Tư Thần chỗ nào là trúc mã của cô, người kia thực chính là một tòa
Everest! Cô trèo hai mươi năm cũng đến không được đỉnh núi, mỗi lần còn
bị đông lạnh chết khiếp……
Hạ Úc Huân vùi đầu chạy như điên, kết quả không nhìn đường, lập tức
đụng vào một người, chạy rất nhanh làm hai người đồng thời ngã lăn trên
mặt đất.
Mà cô chật vật cả người ngã đè lên người người kia.
Dưới thân truyền đến một trận tiếng đàn ông rên rỉ, Hạ Úc Huân lập tức
bò dậy, không ngừng xin lỗi: “Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Thật sự xin
lỗi……”
“Ách, có thể giúp tôi tìm mắt kính không? Tôi nhìn không thấy……”
Người đàn ông vừa sờ soạng, vừa thỉnh cầu nói.
“A! Vâng!” Hạ Úc Huân nhanh chóng tìm được cặp kính gọng vàng cách
người đàn ông đnag sợ soạng không xa đưa cho anh. Mắt kính của cô cũng
rơi vỡ, bất quá vẫn tốt vì là kính thường, không đeo cũng không ảnh hưởng
tới thị lực.
“Cám ơn!” Người đàn ông đeo kính lên, phát hiện trước mặt là cô gái
khóc đến mức tứ phân ngũ liệt, mắt kính vừa rồi rơi ra có vết rạn.
“Thật là xin lỗi, mắt kính của anh bị tôi đâm hỏng rồi! Có thể để lại cách
thức liên lạc của anh không? Tôi nhất định sẽ đền cho anh!”
Xong rồi, vừa rồi nhìn thấy nhãn hiệu trên mắt kính là hàng hiệu, ít nhất
phải tốn một tháng tiền lương của cô.