Muốn tránh tay anh ra, lại phát hiện một chút sức lực đều không có. Lúc
trước thu phục Hướng Viễn đã hao hết một tia sức lực cuối cùng của cô rồi.
Lãnh Tư Thần sắc mặt âm trầm, lôi kéo Hạ Úc Huân một đường hướng
vào trong phòng.
Không được, thật sự đau quá.
Hạ Úc Huân không chịu tiếp tục đi về phía trước, “Không cần, không
cần đi nhanh như vậy……”
Lãnh Tư Thần chỉ cho là cô uống say phát điên, bước chân không chút
nào thả chậm.
“Xin anh, tôi thật sự khó chịu……” Cô thống khổ mà khom lưng.
Cảm giác được cô thật sự không thoải mái, hơn nữa sắc mặt trắng bệch
không bình thường, Lãnh Tư Thần rốt cuộc dừng bước, hỏi: “Làm sao
vậy?”
Hạ Úc Huân lập tức đẩy tay anh ra, nói: “Không cần anh lo, tôi phải về
nhà……”
“Anh đỡ em vào toilet.” Lãnh Tư Thần cho rằng cô muốn ói.
“Lãnh Tư Thần, anh đừng phiền tôi! Anh thật sự rất phiền rất phiền rất
phiền phiền chết mất…… Tôi phải về nhà!”
Lãnh Tư Thần vừa muốn phát hỏa, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, vì thế hít
sâu một hơi, hạ giọng, nói: “Tâm tình em trong kỳ sinh lý không tốt, anh
hiểu, không cần lại náo loạn.”
Vốn dĩ đêm nay chuẩn bị có rất nhiều điều muốn nói với cô, hiện tại cô
lại như vậy e là cái gì cũng nghe không vào.