Lâm Na chưa từng thấy dáng vẻ Nam Cung Mặc kích động như vậy, đứa
nhỏ này từ nhỏ đến lớn đối với cái gì cũng chẳng hề để ý, mà hiện tại cư
nhiên vì cô gái kia mà thành như vậy.
“Không phải, chỉ là một người không liên quan.” Lâm Na mặt không đổi
sắc mà nói, cũng may vừa rồi không có nói tên họ.
“Không phải?” Nam Cung Mặc đột nhiên vọt tới bàn sách của bà lục lọi
loạn.
“Tiểu Mặc, con làm cái gì nha?” Lâm Na chạy nhanh giữ chặt cậu,
nhưng, đã không còn kịp rồi.
Xôn xao…… Một đống tư liệu lớn từ ngăn kéo rớt ra……
Có ảnh chụp Hạ Úc Huân, còn có toàn bộ tài liệu từ nhỏ đến lớn của cô.
“Vậy, đây là cái gì?” Hai tròng mắt Nam Cung Mặc phun hỏa cầm một
ảnh chụp Hạ Úc Huân.
“Đó là…… Bởi vì gần đây Hạ tiểu thư cùng nhà chúng ta tương đối gần
gũi, cho nên, mẹ cảm thấy cần điều tra một chút về cô ấy, con cũng biết,
tình huống nhà chúng ta rất đặc thù……”
“Đủ rồi! Mẹ con muốn gạt con!” Nam Cung Mặc gầm nhẹ một tiếng
xông ra ngoài.
“Mike, ngăn nó lại!” Lâm Na vội vàng nói.
Vốn đang lo lắng chuyện này bị Nam Cung Lâm biết sẽ có phiền phức,
hiện tại có người giúp bà làm, quả thực là không thể tốt hơn, như vậy bà
liền có thể hoàn toàn kê cao gối mà ngủ, bà tuyệt đối không thể để bất cứ ai
cản trở cơ hội làm cô gái kia biến mất hoàn toàn lần này, cho dù người này
là Nam Cung mặc.