BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 188

tà muội, “Cô Trình, tôi thu lại câu nói vừa rồi, thân hình cô không phải bìa
đậu phụ khô bốn mùa, cũng có chút vật liệu lắm…”

Trình An Nhã tưởng rằng Diệp Sâm cho dù có tà ác biến thái đến đâu

cũng chỉ đến mức độ này, không ngờ một giây sau anh ta lại tự phá kỷ lục.

“Cô Trình, nếu như cô quên mất rồi, tôi giúp cô nhớ lại vậy.”

Diệp Sâm nở nụ cười tà muội, ánh mắt lướt qua một tia dục vọng,

ngón tay dài mảnh rơi trên khuy áo cô, cởi ra…

Trình An Nhã bị anh ta làm trấn động hoàn toàn, đến khi chiếc khuy

áo bệnh nhân thứ ba sắp bật ra, cô mới như tỉnh giấc mộng, hai tay ra sức
đẩy anh ta ra, “Anh là…đồ háo sắc, làm trò gì thế?”

“Cô nói cô quên mất rồi, tôi giúp cô nhớ lại thôi mà, thế nào?”

Trình An Nhã thở dốc, cô rất muốn cắn cho anh ta một cái, “Anh có

cần phải biến thái đến thế không? Chân của tôi còn đang đau đây này.”

Hét xong câu này, Trình An Nhã thiếu chút nữa thì tự cắn đứt đầu lưỡi,

mi đúng là đồ ngốc, đang nói cái gì vậy hả? Nói vậy có nghĩa là nếu chân
không gẫy thì anh ta có thể tiếp tục?

Trình An Nhã nước mắt đầm đìa.

Lời nói không qua bộ não quả nhiên là rất ngu xuẩn.

Diệp tam thiếu rất thản nhiên, “Không sao, chân cô có bị sao cũng

không ảnh hưởng XXOO.”

Trình An Nhã một lần nữa bị trình độ biến thái của anh trấn động hoàn

toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.