BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 317

“Cô Trình, cô đừng như vậy, tôi biết tôi sai rồi, cô tha cho Vân Thị

một con đường sống đi, cả đời này tôi sẽ đều cảm kích cô.” Nước mắt của
Vân Nhược Hi trào ra, ướt đầm trên mặt, cô ta khóc lóc rất thê thảm, bộ
dạng vô cùng đáng thương.

Ninh Ninh đẩy xe lăn của mẹ rời xa một bước, gương mặt ngây thơ nở

một nụ cười cực kỳ tao nhã: “Vân tiểu thư, khi cô và ba cô bày mưu sát hại
mẹ yooi có nghĩ tới sẽ tha cho mẹ tôi một con đường sống hay không? Cô
có nghĩ tới mẹ tôi sẽ như thế nào không? Các người cố tình muốn giết mẹ
tôi, còn mẹ tôi với sự việc này một câu cũng không hỏi tới, các người còn
dám đến cầu xin mẹ tôi? Cho dù ba tôi không ra tay, tôi cũng sẽ không tha
cho tài phiệt Vân Thị, các người chấp nhận số phận đi.”

Ninh Ninh tuy cười nhưng giọng nói cực kỳ lạnh lùng, trong giọng nói

tao nhã mang một vẻ lạnh lẽo giống hệt như Diệp Sâm, cái lạnh toát ra từ
một cậu bé bảy tuổi này, vô cùng khác biệt và còn…

Đáng sợ nữa.

“Vân tiểu thư, nếu như làm sai rồi, chỉ cần xin lỗi là được, vậy thì còn

cần đến cảnh sát làm gì?” Trình An Nhã mỉm cười thản nhiên, đối với nước
mắt của cô ta, cô coi như không thấy gì, cô vốn không phải là thánh mẫu,
hơn nữa hai con rắn độc đó thiếu chút nữa đã lấy tính mạng của cô, ai thanh
toán cho tổn thương này?

Vẻ mặt Vân Nhược Hi trở nên độc ác, cô ta gạt bỏ tự tôn đến đây cầu

xin, vậy mà không khiến cho Trình An Nhã lung lay chút nào, tim của
người đàn bà này rốt cuộc sắt đá đến mức nào?

“Cô thật sự không chịu giúp tôi sao?”

“Không liên quan đến tôi.” Trình An Nhã mỉm cười, nụ cười trên

khuôn mặt cô nhìn có vẻ dịu dàng nhưng ý tứ trong lời nói vô cùng lạnh
lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.