BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 47

Diệp Sâm ngồi dậy khỏi người Vân Nhược Hi, chỉnh lại y phục hơi

xộc xệch, mặt không một chút biểu cảm đi đến trước cửa sổ, nhìn đèn hoa
rực rỡ bên ngoài, trông anh hết sức lạnh lùng.

Anh bị sao vậy?

Sao lại nghĩ thành Trình An Nhã?

Vân Nhược Hi không hiểu vì sao anh dừng lại, từ đằng sau ôm lấy

anh, muốn hôn lên môi anh, Diệp Sâm không nói không rằng chỉ nghiêng
đầu tránh, đôi môi của Vân Nhược Hi rơi trên cằm anh.

Vân Nhược Hi cười khổ, kết cục như vậy dường như không có gì đáng

ngạc nhiên cả.

Đôi môi là khu vực cấm của Diệp Sâm.

Bất kể quan hệ giữa họ thân mật đến đâu anh cũng chưa bao giờ hôn

cô.

Cũng không cho ai hôn anh.

Ánh mắt Diệp Sâm rơi vào cảnh đêm phồn hoa ngoài cửa sổ, khuôn

mặt tinh xảo tao nhã dưới sắc đêm trở nên mờ ảo.

“Sâm… anh sao thế?” Vân Nhược Hi là cô gái thông minh, đau khổ và

đố kỵ chỉ là một chút thoảng qua, trước mặt Diệp Sâm lúc nào cô cũng dịu
dàng, ân cần.

“Hôm nay gặp ông già.”

Vân Nhược Hi nhẹ nhàng ôm lấy anh từ phía sau, cô cũng đoán được,

bao nhiêu năm nay, mỗi lần sau khi gặp Diệp lão gia, anh thường trở nên
mất kiểm soát. “Không sao đâu, không việc gì.” Giọng nói êm ái như sự vỗ
về của người mẹ thổi qua trái tim Diệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.