BẠC LIÊU XƯA - Trang 82

Đời vua Minh Mạng năm thứ 12 (1831), vùng Bạc Liêu Cà Mau

hãy còn trong tình trạng bán khai. Dân cư Cà Mau hầu hết sống với nghề
làm củi hoặc nghề hạ bạc. Người Hoa kiều thì sống với nghề thương mại,
dùng ghe bầu làm phương tiện di chuyển, lưu thông trong vùng Cà Mau để
tiếp xúc với đồng bào địa phương, bán chác hàng hóa.

Ngày kia, dân chúng bỗng xôn xao về tin đồn :

- Có một cái xác đàn bà lờ đờ mãi ở ngã ba giáp nước, hình dung

còn tươi rói.

Ai nấy đổ xô về phía ngã ba sông Gành Hàu, rạch Tắc Thủ mà xem.

Quả thật, xác người đàn bà lững đững trên dòng nước mãi, không trôi đi
đâu cả. Thấy lạ, dân làng vớt lên, không ngớt bàn tán. Vả lại cũng không
thấy ai quanh vùng nhận xác, vì chẳng ai có thân nhân mất tích. Như thế,
đích là xác lạ trôi từ ngoài biển vào, không phải là dân trong làng xã. Nhà
chức trách địa phương xét không ra mối, đàng cứ cho chôn cất.

Bất ngờ một cô gái làng bỗng bị hồn thiêng nhập xác, tuyên bố

dõng dạc về cái xác vô thừa nhận :

- Ta là Mã Châu đây, người trong hoàng tộc triều Thanh, đi thuyền

chạy giặc, chẳng may gặp bão tố ngoài khơi, sóng nhận chìm thuyền. Xác
ta trôi dạt nơi nầy, đành lòng nương tựa cõi đất thiêng. Các ngươi lập miếu
thờ phượng, ta sẽ phù trì cho dân làng làm ăn được phát đạt, mua may bán
đắt.

Dân làng cũng chưa lấy làm tin. Lạ thay ! liên tiếp nhiều đêm, nhân

dân quanh đấy đều mộng thấy bà hiện về báo cho biết nhiều điều linh ứng.
Cho đến các nhà tai mắt trong vùng, dần dần cũng cảm nhận sự linh thiêng
của bà. Do tấc lòng sùng kính, đồng bào địa phương bèn cất miếu thờ bà từ
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.