BẠC LIÊU XƯA - Trang 93

Xiêm La, nếu quân Tây Sơn kéo tới đánh bắt, Nguyễn vương sẽ thuận
đường chạy trốn.

Nơi chốn Nguyễn vương nương náu là một vùng đất còn hoang

vắng, thưa thớt dân cư, nằm dài trên một con kinh nối liền với sông Trèm
Trẹm và sông Cái Lớn, thuộc quận Gò Quao (Rạch Giá).

Con kinh nầy là một thủy lộ tiện lợi nhứt giữa hai vùng U Minh Cà

Mau và U Minh Rạch Giá (U Minh thượng và U Minh hạ) rồi thông thương
đến Ô Môn (Cần Thơ).

Theo lời truyền khẩu thì khi nương náu trong vùng đất nằm trên con

kinh nầy (lúc đó chưa có tên) để đợi sự cứu viện. Nhưng ngày tháng dần
qua, Nguyễn vương không thấy viện binh nào kéo tới cả. Các tướng của
Nguyễn vương vì thế lực đang mạnh của Tây Sơn phải tản mác khắp nơi,
không nổi dậy được, cũng không liên lạc với Nguyễn vương được.

Vì nóng lòng phục quốc, nên Nguyễn vương sai quân gia sửa soạn

thuyền để theo sông Ông Đốc sang Xiêm cầu viện.

Ghe thuyền sửa soạn xong xuôi, Nguyễn vương xuống thuyền để

khởi hành, bỗng nhiên lâm bịnh nặng. Trong cơn thập tử nhứt sanh,
Nguyễn vương sợ khó sống nên có lời trăn trối với quan quân như vầy :

- Cơn bịnh ngặt nghèo nầy không chữa hết. Chắc trẫm phải băng

rồi. Trẫm đau xót, khi thấy công việc phục quốc chưa thành mà phải tuyệt
mạng giữa đường. Đáng buồn thay !

Trong lúc Nguyễn vương chán nản chắc mình phải băng hà nên phải

trối trăn như vậy.

Nhưng rồi sau đó, nhờ lương y tận tâm điều trị, Nguyễn vương lần

hồi thoát được cơn bịnh ngặt nghèo. Nhờ đó, Nguyễn vương và cung quyến
lên đường sang Xiêm mà không còn sợ chết nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.