BÁC SĨ AI - BÔ - LÍT - Trang 91

Ai-bô-lít thân yêu của ta
Từ biệt ông ư?
Không! Chẳng bao giờ!
Chẳng bao giờ!

Chỉ có một mình cô khỉ Chi-chí ngồi tách ra, thở dài buồn bã.

Con Kéo Đẩy hỏi:

- Bạn làm sao thế?

- Chao ôi, tôi nhớ đến mụ Vác-va-ra độc ác! Mụ ta lại dọa nạt,

hành hạ chúng ta!

Con Kéo Đẩy bảo bạn:

- Đừng sợ! Mụ Vác-va-ra không ở nhà chúng ta nữa đâu! Tôi đã

quăng mụ ta xuống biển, hiện giờ mụ ở trên một hòn đảo hoang vu.

- Vác-va-ra ở trên đảo hoang à?

- Đúng thế!

Chi-chí, Cá Sấu và Ca-ru-đô rất mừng vì mụ Vác-va-ra sống ở

đảo hoang.

- Hoan hô anh Kéo Đẩy! - Chúng reo lên và lại nhảy múa:

Si-van-đa-rư, si-van-đa-rư
Phun-đu-clây và đun-đúc-clây!
Rất mong không có mụ Vác-va-ra!
Thiếu mụ Vác-va-ra thật là hay!

Anh Kéo Đẩy gật gù cả hai đầu và cười cả hai mồm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.