BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 164

“Bệnh nhân thế nào ?” Na Na vội vàng hỏi,“Như thế nào chỉ mình anh

đi ra?”

Niếp Duy Bình thản nhiên mở miệng: “Bác sĩ chủ trì đều đến đây, tôi

còn ở đấy làm cái gì? Yên tâm, tánh mạng không ngại, cụ thể tình huống
phải chờ tới ngày mai ông ấy tỉnh lại mới biết được!”

Na Na nhíu nhíu mày, có điểm thầm oán than thở nói: “Anh không thấy

sao, La chủ nhiệm buổi tối uống nhiều, anh như thế nào còn cho hắn làm
phẫu thuật……”

“Bằng không làm sao?” Niếp Duy Bình khóe miệng gợi lên một cái lạnh

như băng châm biếm,“Cũng không phải bệnh nhân của tôi!”

“Anh……”

Niếp Duy Bình vừa tắm qua, không có mang kính mắt, hai mắt có vẻ

trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong mắt toát ra cảm xúc Na Na xem không
hiểu, lại không muốn hiểu , làm cho cô đem chỉ trích nuốt trở về trong
bụng.

Niếp Duy Bình thở dài, bình tĩnh nói: “Trở về đi.”

Na Na nhìn bóng dáng hắn, người đàn ông cao cao gầy gầy vẫn như cũ

thẳng như trúc xanh, áo blue không nhiễm một hạt bụi đi lại bay theo gió,
rõ ràng là trên sân vắng lặng bước đi lững thững mà tao nhã, lại thêm mấy
phần cô tịch.

Niếp Duy Bình đi ra cửa bệnh viện, bên ngoài vẫn như cũ đèn đuốc huy

hoàng phồn hoa.

Con thỏ nhỏ khẳng định ở trong lòng oán hắn, chỉ trích hắn lãnh huyết

vô tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.