trong giao phối. Đây có lẽ là nguyên nhân căn bản gây ra tính giao vô dụng
của loài người. Con người một khi biết được tính giao mang lại khoái lạc là
họ coi ngay đó là một thứ của quí cần cất giấu đi không để người khác
được hưởng. Không riêng chuyện tính giao mà ngay cả các đồ vật khác họ
cũng không có tập quán bộc lộ cho người khác biết. Tất nhiên đối với
người hiện đại mà nói, tính giao kín đáo chủ yếu là do ý thức về tính giao
lâu đời tạo thành.
Nhưng đối tượng mà ta nghiên cứu ở đây không phải là con người hiện đại
mà là con người cổ xưa. Ý thức về tính giao của họ có giống con người
hiện đại không? Rõ ràng là không. Vì vậy các nhà nhân loại học chú ý đến
phương thức sinh hoạt của con người cổ xưa, hy vọng tìm ra sự tiến hoá về
hành vi tính giao của họ. Một số học giả cho rằng, loài người cổ xưa sống
thành từng bày nhỏ, đứng trước voi mamút, hổ răng kiếm hung dữ, họ phải
dựa vào sức mạnh tập thể đối phó lại. Phương thức sinh hoạt quần cư đặc
thù đó đòi hỏi hành vi tính giao của con người phải kín đáo để tránh xảy ra
tình trạng đàn ông tranh cướp đàn bà, làm tan vỡ mối quan hệ xã hội quần
thể dựa vào nhau mà sinh tồn.
Giả thuyết nói trên xem xét vấn đề theo góc độ quan hệ giữa cánh đàn ông
với nhau. Một số học giả khác lại giải thích theo góc độ quan hệ giữa đàn
ông và đàn bà. Họ cho rằng loài người thời kỳ đầu coi gia đình đơn phối
quần cư tập thể nhỏ là đơn vị cơ bản của xã hội, trong các thành viên gia
đình nam nữ sống chung thành tập thể nhỏ là đơn vị cơ bản của xã hội,
trong các thành viên gia đình nam nữ sống chung thành tập thể nhỏ đó, cơ
bản duy trì quan hệ kết hợp một vợ một chồng. Trong mối quan hệ xã hội
đặc thù đó, tính giao kín đáo có lợi cho việc củng cố mối quan hệ phối ngẫu
vợ chồng, từ đó đặt cơ sở cho việc nảy sinh gia đình một đôi nam nữ của
nhân loại.
Tính giao kín đáo có liên quan với tính giao vô dụng. Hành vi tính giao
càng kín đáo thì nhịp độ tính giao càng cao. Do số lần tính giao nhiều nên
thời kỳ hứng tình của nữ phải kéo dài ra, bên nam tất nhiên sẽ yêu cầu như