BACH DA HANH - Trang 161

3

Nhà Tomohiko ở cạnh ga Bishoen trên tuyến Hanwa của công

ty đường sắt quốc gia Nhật Bản, nằm ở góc ngoặt đầu tiên phía sau
con phố buôn bán nhỏ. Một căn nhà hai tầng bằng gỗ kiểu Nhật.

“Con về rồi à, muộn thế. Ăn tối chưa?” Trông thấy cậu, Fusako,

mẹ cậu liền hỏi. Đã gần mười giờ rồi, hồi trước về muộn sẽ bị cằn
nhằn, nhưng sau khi cậu lên cấp III, tình hình đã đỡ hơn nhiều.

“Con ăn rồi.” Sau câu trả lời ngắn gọn, Tomohiko trở về phòng

mình.

Phòng cậu là căn phòng kiểu Nhật, tầng trệt, rộng chừng ba

chiếu. Hồi trước đây là căn phòng chứa đồ, nhưng khi cậu lên cấp
III,bố mẹ đã cải tạo lại cho cậu làm phòng riêng. Tomohiko vừa vào
phòng liền ngồi ngay xuống ghế, việc đầu tiên là bật nguồn điện
chiếc máy ở trước mặt, đây là thông lệ mỗi ngày của cậu. Chiếc máy
tức là máy tính cá nhân, tính theo thời giá là gần một triệu yên.
Đương nhiên không phải cậu mua, mà là do bố cậu đang làm việc tại
một hãng điện tử, nhờ quan hệ nên được để lại với giá rẻ. Mới đầu,
bố cậu định dùng máy này để học máy tính, nhưng mới đụng vào
được hai ba lần đã đem bỏ xó. Ngược lại Tomohiko cảm thấy hứng
thú với nó, chỉ nhờ đọc sách tự học, bây giờ cậu đã biết viết một số
chương trình đơn giản rồi. Sau khi xác nhận khởi động máy tính,
Tomohiko bật nguồn điện của chiếc máy thu âm bên cạnh, gõ bàn
phím. Một lúc sau, chiếc máy thu âm bắt đầu chuyển động, âm
thanh vang lên trong loa không phải âm nhạc, mà giống như sự hòa
trộn giữa tạp âm và âm thanh điện tử. Máy thu âm được sử dụng
làm thiết bị lưu trữ, chuyển đổi những dòng mã lệnh dài thượt
thành tín hiệu điện tử, ghi lại vào băng cát xét, mỗi lần sử dụng lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.