BACH DA HANH - Trang 524

Nghe người bạn kia nói, hình như người đàn ông vốn định đồng
hành với họ lại không thể đi được.

Nghĩ đến việc lâu lắm rồi không thể dục thể thao gì, anh ta liền

nhận lời. Tất nhiên, nghe thấy bảo có gái trẻ đi cùng, kỳ thực anh ta
cũng có chút hy vọng.

Điều duy nhất Imaeda lo lắng là đã lâu rồi mình không cầm

đến cây gậy. Nhớ ra ở đây có sân tập, anh ta bèn đến để luyện lại.
Còn cuộc hẹn kia là chuyện của hai tuần sau nữa. Anh ta hy vọng
trước thời điểm đó có thể tìm được cảm giác bóng trước đây để
không tự làm xấu mặt mình.

Có lẽ đến đúng lúc nên chỉ đợi chừng ba mươi phút, Imaeda đã

được gọi tên. Imaeda nhận thẻ ghi số vị trí tập và đồng xèng để lấy
bóng ở quầy lễ tân, rồi tới quầy thu ngân.

Vị trí của anh ta ở mé phải tầng một. Anh ta bỏ đồng xèng vào

máy phát bóng gần đó, lấy ra hai giỏ bóng trước.

Sau khi khởi động qua loa để làm nóng người, anh ta tiến vào

vị trí. Vì bỏ bê đã lâu, anh ta quyết định bắt đầu từ gậy sắt số 7 mà
hồi trước mình thành thạo. Đồng thời cũng không dốc hết sức vung
gậy, mà chỉ luyện tập đánh bóng.

Thoạt đầu còn có chút vấp váp, nhưng cảm giác đã dần dần trở

lại. Đánh hết khoảng hai mươi quả bóng, anh ta đã có thể dùng sức
vung gậy, chuyển động cơ thể nhịp nhàng, thậm chí còn nắm bắt
được yếu lĩnh dùng “điểm ngọt” trên mặt gậy đánh bóng. Theo
Imaeda tính toán bằng mắt thì gậy sắt số 7 có lẽ đánh xa được chừng

một trăm năm mươi sáu yard

[25]

. Anh ta rất hào hứng, cảm thấy bỏ

bê luyện tập cũng chẳng là gì, vẫn đánh rất ổn. Hồi còn mê mải môn
đánh golf này, anh ta đã từng nhờ huấn luyện viên chuyên nghiệp
mình quen biết chỉ dẫn cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.