BACH DA HANH - Trang 526

Không biết sau đó thế nào? Imaeda nghĩ. Giờ anh ta còn qua lại với

người phụ nữ đó không nhỉ?

Gậy sắt số 3 có đánh kiểu gì cũng không ra hồn nên Imaeda

quyết định nghỉ ngơi một lát. Anh ta mua cô ca ở máy bán hàng tự
động, ngồi xuống quan sát Takamiya đánh bóng. Takamiya đang tập
cắt bóng, có vẻ như mục tiêu là lá cờ ở phía trước chừng năm chục
yard. Cây gậy nhẹ vung lên đánh quả bóng văng lên không trung,
rơi xuống bên cạnh lá cờ. Đúng là tay có nghề.

Dường như cảm thấy có người đang nhìn mình, Takamiya liền

ngoảnh đầu lại. Imaeda vội đưa mắt nhìn đi chỗ khác, đưa lon cô ca
lên miệng.

Takamiya bước lại gần Imaeda, “Đó là Browning phải không

ạ?”

Ơ, Imaeda ngẩng đầu lên nhìn.

“Cây gậy sắt đó, có phải của hãng Browning không?”

Takamiya chỉ vào túi đựng đồ đánh golf của Imaeda.

“Vâng.” Imaeda nhìn thương hiệu khắc ở đầu cây gậy. “Hình

như thế, tôi cũng không rõ cho lắm.”

Đó là kết quả sự ngẫu hứng của Imaeda khi tình cờ ghé vào

một cửa hàng bán đồ đánh golf. Chủ cửa hàng giới thiệu cho anh ta
cây gậy này. Ông chủ làm một hơi tràng giang đại hải giới thiệu về
ưu điểm của cây gậy, sau đó còn nói, nó dành cho người dong dỏng
như cậu. Nhưng Imaeda quyết định mua nó không phải vì tin lời
ông chủ hàng, mà bởi anh ta thích cái tên Browning của hãng chế
tạo. Có một khoảng thời gian, anh ta khá là mê súng ống.

“Tôi có thể mượn xem một chút không?” Takamiya hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.