BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 132

“Nhưng anh cũng không nhỏ nữa, hẳn là nên quen bạn gái đi.” Cô không sợ
chết tiếp tục nói, nếu mà anh thực sự xuống tay với cô, cô liền tự vẫn trước
mặt anh!

Mặt Bạch Nhật Tiêu âm nghiêm nhìn về phía cô, tren mặt hai chữ ‘phẫn nộ’
viết rõ ràng vô cùng, “Vậy em phải làm bạn gái anh sao?” Anh nói trực tiếp,
tới gần cô, vừa lo lắng vừa giận dữ thông báo, “Anh sẽ quen bạn gái, nhưng
người đó chỉ có thể là em!”

Mấy lời của anh khiến Bạch Nhật Huyên á khẩu không nói gì được. Cô vốn
nghĩ nếu anh hai có bạn gái, cuộc sống của mình sẽ không áp lực như vậy
nữa. Nhưng là, cô lại đẩy bản thân mình vào hoàn cảnh xấu hổ, làm sao
cũng không thể nghĩ tới việc anh lại trực tiếp hỏi thẳng cô muốn hay không
làm bạn gái anh.

Bàn tay đang giữ thức ăn run run, nhưng càng run hơn chính là tâm của anh,
“Không được phép nói mấy lời vô nghĩa đó!!” Anh căm giận đứng dậy,
mang theo tâm trạng thương tổn, bước nhanh lên thư phòng.

Tất cả mọi người đều thấy được anh có tình cảm với cô. Sống trên đời hai
mươi ba năm, bên người ngoại trừ cô còn có ai? Anh cường thế giữ cô lại,
cô lại suy nghĩ nông cạn; anh dịu dàng với cô, cô lại muốn anh đi yêu
thương người con gái khác; rốt cuộc muốn anh làm phải thế nào cô mới
không đem anh trở thành cái ‘anh trai’ chết tiệt kia? Ngay cả học vị thạc sĩ
tài chính khó đến như vậy, anh đều có thể dùng năm năm để dẹp xong,
nhưng lại nhiều năm như vậy rồi vẫn không thể chiếm được lòng cô.

Cô cho anh thương tâm thì bản thân cũng phải chịu thương tâm, cố gắng
ngồi yên ở vị trí, không dám nhìn bóng dáng anh bỏ đi, máu móc nhét cơm
vào mồm, rốt cuộc đã hiểu cái gọi là ‘Thực không biết cảm giác gì’. Cô rõ
ràng biết, nước mắt trong một khắc anh xoay người rời đi, yên lặng không
tiếng động chảy xuống. Ở chung như vậy, cô rất khổ sở. Anh cường ngạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.