BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG
Hạ Lan Âm
www.dtv-ebook.com
Chương 115.2
"Có con tiểu bạch thỏ đi ra ngoài lâu như vậy, còn không thấy trở lại, sợ
nó bị sói xám lớn ngậm trong mồm tha đi, cho nên ra ngoài xem một chút."
Bạch Thắng ôm cô, chậm rãi đi về phía trước, ban đêm trên đường mòn,
thật dài nhìn không thấy điểm cuối, nhưng lại rất yên tĩnh. Tựa như không
khí giữa bọn họ, cũng yên tĩnh, lại tốt đẹp không nói ra được. Quý Nghiên
vịn cổ của anh, đem mặt dựa vào ngực của anh, mưa gió nhiều hơn nữa, giờ
phút này, cũng cảm thấy vô cùng an tâm.
Cô cười nói: "Nào có sói xám lớn, cho dù có, cũng chỉ có cái người đầu
đầy phúc hắc này. Trừ anh ra, ai sẽ tới tha em?"
Bạch Thắng như có điều suy nghĩ một lát, tán thành nói: "Ừ, có đạo lý."
Một con đường rốt cuộc đi tới cuối, đèn bên trong phòng còn mở, Bạch
Thắng cũng không có thả cô xuống, mà ôm cô trực tiếp đi lên lầu. Quý
Nghiên sững sờ, tránh thoát nói: "Đi sai hướng rồi, phòng bếp ở bên kia,
anh không ăn cái gì à?"
"Không muốn ăn."
"Đau bụng làm thế nào? Biết rõ dạ dày mình không tốt, còn không ăn cái
gì, lại muốn vào bệnh viện phải không?" Quý Nghiên giơ giơ cái túi trong
tay lên.
Bạch Thắng sắc mặt không đổi nói: "Anh đã ăn qua rồi."
"Cái gì?"