BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG - Trang 288

Trong giọng nói thanh nhã là hiểu rõ và bao dung.

Có vài người, trời sanh đã mang theo vết thương, nhưng có vài người,

nhất định là vết thương của người khác.

Anh tình nguyện để Quý Nghiên là vết thương của anh, cũng không hi

vọng cô trời sanh mang theo vết thương.

Quý Nghiên nghẹn ngào, cái gì cũng không thể nói nổi. Một câu "Anh

hiểu" kia, đã bao hàm tất cả.

Trái tim trong nháy mắt bị một dòng cảm xúc nào đó không biết tên lấp

đầy, khi không có ngôn ngữ gì có thể biểu đạt được cảm giác của cô giờ
phút này thì Quý Nghiên mới biết, hóa ra “ôm” là hành động ấm áp nhất và
cũng là trực tiếp nhất trên thế gian này để biểu lộ sự xúc động của bản thân.

Đêm khuya, Bạch Thắng ở phòng sách xử lý công việc, còn Quý Nghiên

thì ôm máy vi tính của anh trở về phòng lên mạng.

Cô ngồi xếp bằng trên ghế sofa, nói chuyện phiếm với Dịch Vĩnh Quân.

Mười ba tuổi Quý Nghiên đã bắt đầu vẽ thiết kế vũ khí kiếm tiền, biết

Dịch Vĩnh Quân cũng đã bảy tám năm rồi. Lúc đầu cô chỉ là bán một ít bản
thiết kế do mình vẽ trên mấy trang web quân sự, khi đó suy nghĩ của cô rất
đơn giản, chính là dựa vào năng lực sinh tồn của bản thân, rời khỏi nhà họ
Quý, đi đến chỗ xa hơn. Sau đó Dịch Vĩnh Quân lại liên lạc với cô, mời cô
đặc biệt thiết kế vũ khí cho NSA, phúc lợi rất phong phú.

Quý Nghiên đồng ý.

Chức vị của Dịch Vĩnh Quân là bộ trưởng bộ vũ khí, tính tình rất cởi mở,

Quý Nghiên rất thường trò chuyện với anh. Trừ chuyện làm ăn, hai người
thỉnh thoảng cũng sẽ tán dóc vài câu, dần dà liền thành lập một loại quan hệ
hữu nghị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.