BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG - Trang 490

Anh rất sợ, thà để cô đánh anh mắng anh, chứ không muốn thấy thái độ

lạnh nhạt của cô như bây giờ.

Giống như hoàn toàn đã loại bỏ anh ra khỏi thế giới của cô.

Giống như đã chuẩn bị tốt để bất kì lúc nào cũng có thể rời đi.

Từ khi nào mà Phượng Vi Nhiên lại có loại dáng vẻ này, chỉ cần cô ở lại

bên cạnh anh thì bảo anh làm cái gì cũng được.

Anh không chịu nổi một ngày không có cô.

Vu Tư Ngọc nhắm mắt lại, nước mắt không tiếng động rơi xuống. Nhưng

lời đã nói ra, lại đủ để đánh Phượng Vi Nhiên vào địa ngục. Cô nhắc tới
năm đó, giọng điệu bình bình thản thản, nói từ giây phút cô nhìn thấy anh
và cô gái khác đi chung với nhau kia, liền hận hắn thật sâu. diễ

ღn。đàn。lê。

q

ღuý。đôn Bây giờ đồng ý đi cùng với anh, cũng chỉ là vì trả thù, cô muốn

cho anh cũng nếm thử một chút cảm giác ngọt ngào sau đó lại bị hung hăng
vứt bỏ. Cái loại cảm giác bị phản bội đó, cả đời cô cũng sẽ không quên.

"Em không yêu anh, từ rất lâu rất lâu trước kia đã sớm hết yêu anh.

Phượng Vi Nhiên, buông tay đi. Chuyện đứa nhỏ, là em tự làm tự chịu, em
không muốn chơi tiếp nữa, ván chơi này em đã sớm mệt mỏi, anh có biết
mỗi ngày đối mặt với anh, em có bao nhiêu khó chịu, bao nhiêu chán ghét
không? Như bây giờ, vừa vặn, cả hai chúng ta đều được giải thoát."

"Vu Tư Ngọc, em điên rồi!" Tròng mắt anh đỏ đậm, gần như là cắn răng

nghiến lợi nói ra những lời này.

Vu Tư Ngọc uống cà phê, suy nghĩ cũng theo một màn này nhạt đi rồi

dần dần quay lại thực tại.

Quý Nghiên không ngờ còn có chuyện như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.